GỬI EM, HT…
Anh gọi “những gì đã từng có” giữa chúng ta là một cuộc phiêu lưu kỳ thú có đầy đủ cung bậc cảm xúc, có rất nhiều hành động từ nực cười, đến chuẩn mực, nó đã là quá khứ; và anh không muốn “mặc lại”.
Anh đã về lại cuộc sống độc thân với một “con thuyền trống rỗng”, nhưng “thuyền anh” đã đi quá xa, anh không có ý định “nhìn lại”. Anh không “hối tiếc” mà “cám ơn em“, HT và anh đã tạo ra một “con đường và đích đến” để rồi tự ta phá bỏ đi, một cuộc “tập dượt” giá trị cho “những thứ giá trị hơn” sau này…
Anh đã tìm thấy một Tình yêu “lớn hơn” bất cứ tình yêu nào. Anh đã ở trong tình yêu của “Một điều vĩnh cửu”, ở nơi đó anh tìm được những “chân lý” sâu xa nhất.
Em có quyền “ở trong” bất cứ cuộc sống nào em muốn, nhưng đó phải là cuộc sống được dệt lên từ chính nỗ lực của em, một người khao khát, mạnh mẽ, nhưng cực kỳ bướng bỉnh.
Những nỗ lực của anh chắc chắn sẽ thành hiện thực, vì anh hạnh phúc và vui vẻ lựa chọn con đường này.
Vài ngày nữa thôi anh sẽ vui mừng “mặc lấy” một cuộc đời mới, “tình yêu mới” mà anh chẳng ngại ngần… Anh sẽ vẫn là anh thôi, “tình yêu đó” không phải là “luyến ái”, nhưng khác là anh sẽ được sống trong “niềm tin” và “tình yêu mà anh yêu mến” sẽ không một khi nào “mất đi” và còn luôn “tồn tại”.
END.
NGN